Thứ Năm, 27 tháng 9, 2007

Bé Tèo

Bé tèo năm nay 6 tuổi học lớp một. Học được một tuần thì bé Tèo chán học không chịu làm bài vở nữa, cô giáo bèn hỏi nguyên nhân tại sao thì bé Tèo nói là chương trình học quá thấp so với trình độ của bé và bé xin cô cho lên học bậc trung học.

Cô giáo dẫn bé Tèo lên văn phòng gặp ông hiệu trưởng, trình bày đầu đuôi câu chuyện. Ông hiệu trưởng bán tin bán nghi, bàn với cô giáo là ông sẽ hỏi bé Tèo một số câu hỏi về khoa học còn cô giáo sẽ hỏi về kiến thức tổng quát, nếu bé Tèo trả lời được ông sẽ cho bé Tèo nhảy lớp.

- Hiệu trưởng: 25 lần 25 là bao nhiêu ?
- Bé Tèo: dạ là 625.

- Hiệu trưởng: công thức tính diện tích hình tròn ?
- Bé Tèo: dạ là bình phương bán kính nhân với pi ạ.
- Hiệu trưởng: nước bốc thành hơi nước khi nào ?

- Bé Tèo: dạ khi nước sôi ở 100 độ C.
Sau gần một tiếng tra tấn bé Tèo, câu nào bé cũng đoán đúng
hết, ông hiệu trưởng rất hài lòng về kiến thức khoa học của bé Tèo và giao cho cô giáo kiểm trả kiến thức tông quát của bé.
- Cô giáo: Con gì càng lớn càng nhỏ ?
Ông hiệu trưởng hết hồn nhưng bé Tèo trả lời ngay

- Bé Tèo: dạ là con cua nó có càng lớn và càng nhỏ.
- Cô giáo: cái gì trong quần em có mà cô không có ?

Ông hiệu trưởng xanh cả mặt.
- Bé Tèo: dạ là hai cái túi quần.
- Cô giáo: ở nơi đâu lông, tóc con người quăn nhiều nhất ?
Ông hiệu trưởng run lên.
- Bé Tèo: dạ ở Phi Châu.
- Cô giáo: cái gì cô có ở giữa hai chân cô ?
Ông hiệu trưởng chết điếng người.
- Bé Tèo: dạ là cái đầu gối.
- Cô giáo: cái gì trong người cô lúc nào cũng ẩm ướt ?
Ông hiệu trưởng há hốc mồm ra.
- Bé Tèo: dạ là cái lưỡi và đôi mắt.
- Cô giáo: cái gì của cô còn nhỏ khi cô chưa có chồng và rộng lớn ra khi cô lập gia đình ?
Ông hiệu trưởng ra dấu không cho bé Tèo trả lời nhưng bé Tèo đáp ngay, không do dự.
- Bé Tèo: dạ là cái giường ngủ.
- Cô giáo: cái gì mềm mềm nhưng khi vào tay cô một hồi thì cứng ra ?
Ông hiệu trưởng không dám nhìn cô giáo.
- Bé Tèo: dạ là dầu sơn móng tay.
- Cô giáo: cái gì dài dài như trái chuối, cô cầm một lúc nó chảy nước ra ?
Ông hiệu trưởng gần xỉu.
- Bé Tèo: dạ là cây cà rem.
Ông hiệu trưởng đổ mồ hôi hột ra dấu bảo cô giáo đừng hỏi nữa và nói với bé Tèo:
- Tèo à, thấy cho con lên thẳng đại học vì nãy giờ thấy không đoán đúng một câu nào hết!!!
Sau vụ này, các học trò thấy thầy hiệu trưởng và cô giáo trở lên hiền lành, không hay la rầy đám học trò nhỏ như trước nữa. Có lẽ đó cũng là nhờ công lao của thần đồng bé Tèo, hậu sinh khả úy.

Bài thơ "Khi yêu ta bắt đầu nói dối"

Thầy văn học đọc cho chúng tôi nghe câu phương ngôn

"Khi yêu người ta bắt đầu nói dối"

Có đúng thế không hỡi bạn bè cùng tuổi

Lứa tuổi bắt đầu yêu

Sáng nay em gửi gắm gì qua ánh mắt nhìn

Mà khiến anh đêm về khó ngủ

Ở gần thôi mà sao vẫn nhớ

Ngày ngắn vô cùng - Không đủ để nhìn nhau

Đừng ai hiểu lầm ai muốn làm cao

Dù đôi lúc ngó lơ sang chỗ khác

Thì ra, thầy bảo mà đúng thật

Khi biết yêu trước tiên mình tự dối mình

Rồi lỡ bạn bè nhắc đúng một cái tên

Tự dưng em quá chừng xấu hổ

Má đỏ bừng và không cười nói nữa

Có ai hỏi: "Hắn đấy à ?"

Vội đáp: "Còn lâu".

Và anh thì có khác gì đâu

Cũng bối rối rồi vội vàng phủ nhận

Ai lại dám tỏ bầy niềm xúc động

Nên bất ngờ phải nói "Có" thành "Không"

Bài hát anh hát cho cả lớp nghe chung

Sao ánh mắt cứ nghiêng về một phía ?

Tự dưng em không dám lên lớp trễ

Chỉ sợ anh chê: con bé ấy lười !

Tự dưng em vui hơn và anh càng thấy yêu đời

Anh đi dạo thường xuyên hơn ngang qua phòng em ở

Em cũng chợt thích ngồi bên cửa sổ

Chỉ cần một cái nhìn là hai đứa sẽ ngủ ngon

Nhưng bạn bè ơi,

đừng tìm hiểu gì hơn

Em sẽ bảo em chỉ ngồi hóng gió

Anh sẽ giải thích rằng anh đi ngang căn phòng đó

Như đi ngang bao căn phòng khác của trường

Khi biết yêu ai cũng ngỡ mình vẫn bình thường

Dù thật sự có rất nhiều thay đổi

Mà thay đổi trước tiên là bắt đầu nói dối

Nhưng là sự nói dối vụng về trẻ nít rất dễ thương

Và dĩ nhiên là đáng được khoan dung

Hãy tha thứ cho những người vì bắt đầu yêu nên bắt đầu nói dối.